Các bạn à !
Giấc mơ ngày hôm ấy đã đưa người con gái tôi yêu thương lìa xa tôi mãi , không bao giờ tôi và cô ấy còn có thể đi chung một con đường được nữa . Mơ về một hạnh phúc , một tương lai với một cuộc sống bền vững , phải chăng là quá cao , quá xa vời , và phải chăng ước mơ đó có tội hay sao . Tôi đã ra đi với một hy vọng sau này có thể đem đến cho cô ấy , niềm hạnh phúc nhất của cuộc đời này . Ngày tôi đi chúng tôi đã nói với nhau rất nhiều , đã hứa hẹn rất nhiều . Cô ấy đã không thể ra tiễn tôi vì một lý do đặc biệt và cô ấy đã nói rằng : '' anh à , em không thể ra tiễn anh được rồi , ngày anh về hãy cho em là người đầu tiên được nhìn thấy anh , là người đầu tiên được ôm anh , và trao cho anh những bông hồng tươi thắm anh nhé . hãy tin ở em anh nhé em mãi và luôn yêu anh " . Tôi đã rất vui vì ngày tôi về tôi sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời này , nhưng có ngờ đâu ngày đó đã không bao giờ đến với tôi nữa , nó sẽ mãi chỉ là một giấc mơ mà thôi . Tôi chưa kịp thực hiện điều đó thì người con gái tôi yêu thương đã rời xa tôi , cô ấy ra đi không phải vì niềm tin và tình yêu dành cho tôi đã cạn , mà là vì những lý do rất nhạy cảm . Cô ấy ở nhà thực sự đã chịu rất nhiều sức ép từ gia đình , vậy nên dù không muốn một chút nào , cô ấy vẫn phải nhắm mắt buông xuôi tất cả , tất cả những gì tôi và cô ấy đã nói với nhau , đã hứa với nhau , trong nỗi đau vô bờ . Ngày lên xe hoa mà nước mắt ngập tràn ,cho đến tận bây giờ vẫn vậy . tình yêu tôi dành cho cô ấy vẫn không có gì đổi khác và cô ấy cũng vậy vẫn như ngày nào còn có nhau . nhưng giờ đây số phận 2 người đã khác , chúng tôi không thể nào đến với nhau được nữa rồi . Ngày tôi trở về đã không còn được nhìn thấy cô ấy nữa , không còn được thấy nụ cười , ánh mắt dịu êm và không còn được nhìn thấy những bông hồng ngát hương trên tay của cô ấy nữa rồi ... Thật buồn và đau đớn mỗi khi quá khứ lại trở về trong tôi , một quá khư với biết bao nhiêu lời hẹn ước , biết bao nhiêu kỷ niệm của một tình yêu ngọt ngào , giờ đây thì ...chỉ còn là quá khứ ...
Qúa khứ trôi đi quá khứ buồn
Càng nhìn quá khứ lệ càng tuôn
Nhưng biết làm sao được đây khi mà trái tim tôi không thể nào quên đi được những năm tháng tôi và cô ấy bên nhau . Biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn chúng tôi có nhau , giờ đây mỗi người một phương trời . Mỗi lúc nhớ đến nhau chỉ có thể nấc lên nghẹn ngào , giọt nước mắt lại lăn dài trên má , ướt đẫm con tim tội tình kia vẫn đang rỉ máu ... giờ đây đói với tôi , niềm tin vào tình yêu nó là một cái gì đó rất xa vời . Đã bao lần tôi tự nói với mình là cố quên đi , để bắt đầu một cuộc sống mới , vậy mà sao tôi vẫn chưa thể chiến thắng bản thân mình . Có thể có một ai đó sẽ nghĩ tôi nhu nhược , yếu đuối ... tôi vẫn sẽ chấp nhận . Vì tất cả là do tôi , do tôi đã ra đi để cho cô ấy ở nhà với những ngày dài ngóng trông mỏi mòn , trong khi phải chịu bao áp lực từ gia đình . Nên tôi đâu có dám trách cứ gì cô ấy , mà tôi chỉ trách chính bản thân mình đã không bảo vệ được tình yêu của mình , để giờ đây cả hai cùng đớn đau ...
Giờ đây tôi mong lắm có một ngày thượng đế sẽ cho tôi gặp được một người con gái , có thể thay đổi được con người tôi , có thể đem đến cho tôi niềm tin vào tình yêu vào cuộc sống này mà tôi đã đánh mất bấy lâu . Người ơi ...............hãy cho tôi có được cảm giác được yêu thương , hạnh phúc một lần nữa ... Liệu giấc mơ đó có quá cao , quá xa không người ơi ......................!
Người thương ơi có hay anh lẻ loi
Giữa cuộc đời mênh mông bao sóng gió
Bão táp về phá tan muôn nỗi nhớ
Giữa biển đời mây mù khắp mọi nơi
Biết về đâu ôi nỗi nhớ khôn nguôi
rồi chẳng hiểu vì đâu lòng bối dối
Để đêm về thao thức mãi không thôi
Người xưa ơi giờ em nơi nào nhỉ
Có biết anh nơi đây vẫn dại khờ
Từng ngày trôi dường như anh vẫn vậy
Vẫn một mình với nỗi nhớ đầy vơi
Sóng trong lòng luôn cuộn trào vỗ bến
Để nhớ ai luôn thì thầm buổi tối
Xưa bên người giờ nỗi nhớ tả tơi
Nhớ rất nhiều như chưa từng được nhớ
Người xưa kia giờ đây nào có biết
Anh nơi này ôm nỗi nhớ lẻ loi
.......................................................................................
Russia Buồn